Photos: Uyên Di – Melbourne
Anh, cuối cùng anh có biết em là ai và đã từng đi những ngã đường nào để tự tìm ra mình và cũng là để tìm được anh?
Cần kể về những nụ cười hay người ta thích hơn khi nghe kể những câu chuyện về nước mắt, về những nỗi cô đơn, hay về những ngày đợi, chờ, mong, đón…
Không anh! Nếu chúng ta lạc nhau là sẽ mất. Lá thư tình không thể viết lại hai lần, cũng giống như mùa thu lang thang…không bao giờ trở lại lần nữa…
Ta say đắm ước mùa thu trở lại
Khi mây trời sương lạnh khóc trăng tan
Mùa thu ơi sao cứ mãi lang thang
Rồi sỏi đá in dấu chân mòn mỏi .(TL)
Từ nét mặt đăm chiêu bên làn khói
Cho hoàng hôn vuốt nhẹ mái tóc yêu
Hạt sương mai cũng như áng mây chiều
Nâng tay nhẹ đón mùa thu trở lại (TL)
A passionate kiss to welcome the smiling autumn
Your return, no longer with broken moon
Please stop wandering, don’t leave me here alone
Even pebbles are yearning for your distant foot steps (TL)
From your dream walk, emerging tender forest
My night could feel the tenderness of weeping long hair
Flowing warily with autumn tears
Sweetly I catch each leaf drop (TL)